Viết cho mối tình đầu...

23:37 |
Tình yêu, thường chẳng có lý do. Trái tim cũng không muốn giải thích vì sao mình lại yêu một ai đó hết lòng, vì sao mình lại giữ lại một chút tình ngọt nhạt, vì sao chúng ta lại chẳng thể đến với nhau.
Quá khứ - điều mà chỉ trở về trong từng lần hồi tưởng, hiện hữu trong từng giấc ngủ mơ đứt quãng. Chúng ta thường ao ước được một lần quay trở về quãng thời gian đã trải qua, có người muốn về chỉ để sửa chữa lỗi lầm của mình, có người muốn về chỉ để thay đổi một quyết định nào đó. Nhưng em, dù có quay lại vẫn sẽ yêu anh như ngày đầu tiên.
 
Thời gian là thứ liều thuốc giảm đau của tình yêu, tùy người, tùy chuyện mà có tác dụng nhanh hay chậm. Đối với em, thời gian càng dài thì tình cảm càng đẹp, dẫu rằng bây giờ hai chúng ta đã mang danh là “người yêu cũ”.
 
Những gì đã qua, em chỉ còn giữ lại chút tình trong veo như một sớm thức dậy có nắng, có gió lao xao. Mối tình đầu, mối tình của những điều chưa trọn vẹn nhưng đủ để chúng ta phải nhớ, phải giữ gìn, phải nâng niu.
Đi qua rồi cái thời thương nhớ vụng về một ai đó, đi qua rồi cái thời ngại ngùng yêu một nụ cười, em nhận ra rằng dù cho có quyết định lại vạn lần thì em vẫn sẽ đồng ý yêu anh, vẫn sẽ đồng ý nắm chặt một bàn tay ấm áp.
 
Người ta thường nói tình đầu là khó lâu bền, và chuyện của chúng mình cũng chóng vánh như một ngày trời bắt đầu bớt lạnh vậy. Chóng tàn mà lâu quên.
 

Kỷ niệm giữa em và anh không nhiều, chính vì thế mà em trân trọng từng đoạn ký ức của cả hai, trân trọng sự ra đi của anh như một nốt trầm trong một bản tình ca. Em đã quên mất lý do vì sao chúng ta lại rời xa nhau như thế, nhưng lại nhớ rất rõ ràng nụ cười của anh, câu nói của anh, món quà của anh… nhớ rất rõ ràng những điều tốt đẹp thuộc về anh.
 
Sau này, em sẽ còn gặp nhiều người khác nữa, sẽ lại có một happy ending trong một câu chuyện tình thật đẹp nhưng có lẽ mối tình đầu của nhiều năm về trước vẫn hiện hữu trong trái tim em. Không phải để đau khổ, không phải để nhớ anh, yêu anh, mà em muốn được để dành một đoạn đường của tuổi trẻ chênh vênh.
 
Tình yêu, thường chẳng có lý do. Trái tim cũng không muốn giải thích vì sao mình lại yêu một ai đó hết lòng, vì sao mình lại giữ lại một chút tình ngọt nhạt, vì sao chúng ta lại chẳng thể đến với nhau.
 
Hơn nhiều lần em nghĩ, nếu năm đó không yêu anh thì liệu rằng bây giờ em có hạnh phúc hơn không. Em không thể tự trả lời những nghi ngờ của bản thân, nhưng em hiểu, nếu không yêu anh thì tuổi trẻ của em sẽ mất đi một phần ký ức thật đẹp, một phần ký ức leng keng như tiếng chuông gió cuối mùa đông.
Mối tình đầu đã qua, nhưng em đi mãi, vẫn cứ thấy nó vẹn nguyên trong sâu thẳm trái tim mình…
 

Theo Trí thức trẻ

Ích kỷ hơn một chút, thu hút hơn rất nhiều!

00:16 |
Bài viết dành cho những người bạn cảm thấy thiếu một chút tự tin trước nữ giới, một chút bình tĩnh trong các buổi hẹn hò và một chút tự chủ trong các mối quan hệ. Rất có thể các bạn đang thiếu một chút ích kỷ.

Bạn có bao giờ cảm thấy lo lắng trước khi tiến đến làm quen một cô gái? Bạn có bao giờ hồi hộp đợi câu trả lời  hay thậm chí không dám mở lời khi mời cô gái bạn thích đi chơi? Bạn có bao giờ cảm thấy lo lắng trước, trong và sau một buổi hẹn? Nếu có, xin hãy thử một lần ...
 
….Trước khi rủ một ai đó đi chơi, thay vì lo lắng rằng liệu họ có thích mình không, hãy thử nghĩ kỹ xem mình có thật sự thích người ta không?
 
….Thay vì thấy cần thiết phải gây ấn tượng với họ, hãy nghĩ xem họ có phải làm gì để gây ấn tượng với bạn?
 
….Thay vì lo nghĩ xem nên nói những gì để họ thích bạn, hãy xem xem bạn có thích những gì họ nói không?
 
….Thay vì bạn hồi hộp mong ngóng đợi chờ họ nhắn tin hay gọi điện, hãy tìm việc gì đó khác để làm trong lúc họ đang đợi bạn nhắn tin?
 
….Thay vì lo lắng liệu bạn có hơi gầy không hay có không đủ đẹp trai không, bạn có thể xem xét rằng liệu họ có quá nông cạn để nhìn ra những điều tốt đẹp ở bạn?
 
….Thay vì cố gắng tạo ra một buổi đi chơi hoàn hảo, bạn có thể biết rằng nếu người đó thích con người bạn thì họ chẳng cần một buổi hẹn quá hoàn hảo.
 
….Thay vì cố nói về những chủ đề họ thích nghe, hãy nói về những gì bạn thích, hoặc lắng nghe họ nói về những gì họ thích?
 
….Thay vì quá bị thu hút và rung động bởi ngoại hình của họ, hãy đợi xem họ có thật sự giỏi trên giường không?
 
….Thay vì cứ tìm kiếm sự chấp nhận của họ với con người bạn, hãy quyết định xem bạn có chấp nhận những gì họ làm và nói không?
 
….Thay vì buồn bã khi cuối cùng họ không muốn ở cạnh bạn, sao bạn không nghĩ rằng thật sự bạn cũng không muốn ở cùng với người không hợp với mình?
 
Tất cả những điều trên nghe có vẻ hơi ích kỷ. Nhưng trên thực tế, đây là những gì tồn tại trong một người đàn ông có những ranh giới tự trọng chắc chắn và một lòng tự trọng cao. 
  
 
Chỉ dành thời gian cho những ai dành thời gian cho mình. Chỉ hứng thú hẹn hò với những ai cũng có hứng thú hò hẹn với mình. Nghĩ về những gì làm mình hạnh phúc thay vì tìm cách để phục vụ sự hạnh phúc của người khác. Tìm kiếm một người mà bản thân họ hợp với những gì mình muốn thay vì tìm cách thỏa mãn mong muốn của người khác. Thay đổi con người mình theo những gì mình muốn trở thành chứ không phải những gì người khác muốn bạn trở thành.
 
Đôi lúc bạn sẽ cảm thấy rằng mình không có đủ kinh nghiệm hay mình không đủ “ngầu” , hoặc đơn giản là mình kém đẹp trai và quyết định rằng bạn không xứng với một ai đó.
 
Đã đến lúc để bạn thay đổi những suy nghĩ đó!  Là đàn ông, hãy tự trọng.
 
Con người chỉ thực sự cảm thấy bị thu hút với người mà họ có thể tôn trọng và có thể tin tưởng. Nếu bạn cứ tiếp tục đợi người khác chấp nhận và thích những gì bạn nói, những gì bạn làm và những gì bạn cảm nhận thì làm sao ai đó cần phải tôn trọng bạn?
 
Rất có thể trước đây bạn từng suy nghĩ, tìm kiếm những cách thức và hành động để thu hút người khác, để làm họ cảm thấy muốn có bạn ở bên, để làm họ thích bạn...
 
Tư tưởng này thật ra sẽ dẫn đến những hành vi rất không hấp dẫn. Nó sẽ thường xuyên tạo ra sự lo lắng và bất an cho bạn, khiến cho bạn cảm thấy cần phải cố gắng gây ấn tượng với người đó, khiến cho bạn nói và làm những gì bạn không thường làm và chính vì thế mà gây ra sự mất tự tin.
 
Không cần biết người khác thu hút bạn như thế nào, hãy tự hỏi họ bổ sung tốt cho cuộc sống bạn không, họ có làm bạn vui không? Bạn có sẵn sàng rời đi nếu họ không tôn trọng hay không thích bạn? Nếu câu trả lời là không, hai người hoàn toàn không thể ở cạnh nhau ngay từ đầu.
 
Lời khuyên thật sự về việc hẹn hò là hãy tự cải thiện bản thân. Bạn lo lắng về điều gì? Hãy chinh phục nó. Bạn xấu hổ về điều gì? Hãy giải quyết nó. Hãy chăm sóc bản thân và những người quan trọng với bạn. Hãy yêu chính mình trước, nếu không sẽ không có thêm ai khác làm điều đó.


Theo Depplus.vn

Bao giờ thì chúng ta hết bận – để yêu nhau?

00:14 |
Ôi cái cuộc đời vồn vã vội vàng. Ôi những con người chưa thể sẵn sàng để bớt bận – yêu nhau!
Em không lấy làm lạ, khi bây giờ những người xung quanh em đều bận rộn đến chóng mặt. Em cũng không khá khẩm gì hơn. Con người mà, cứ đời đẩy thì mình phải trôi thôi. Nhưng mỗi lần bảo với ai đó rằng “em bận, để sau”, cứ có cảm giác như mình vừa làm đau lòng người đang trông chờ một – cái – gì – đó từ mình vậy.
 
Có phải mình vừa bất – đắc – dĩ vô tâm hay không? Chẳng nhẽ, cuộc đời này đã chật hẹp đến độ không thể làm - được – gì -  đó cho nhau?
 
Mỗi người tự làm con thoi xoay quanh cái vòng xoáy của cuộc đời mình – chỉ thế thôi chắc cũng đã quá mệt. Ai cũng có đường phải đi, có việc phải làm, có điều để phiền muộn. Ai cũng có một cái tôi, một bản thân để tự mình chăm sóc, trước lúc nghĩ đến mình phải lo lắng cho ai. Nhưng lỡ vướng vào nhau rồi, vẫn còn sợ chẳng đủ thời gian để quấn quýt – để yêu thương – để mong nhớ - rồi để tổn thương nhau.
 
Ôi cái cuộc đời vồn vã vội vàng. Ôi những con người chưa thể sẵn sàng để bớt bận – yêu nhau!
 
Em đã từng nghĩ về những ngày bận bịu, mình sẽ yêu người đó theo cách như sau: Cũng như bao người ngoài kia, họ biết tự xoay sở để gặp được nhau, để quan tâm nhau, để lo lắng cho nhau. Họ biết xếp nhau vào những kẽ hở của lịch trình kín mít đến ngộp thở để cho đối phương chút ngọt ngào ít ỏi.
 
Như một liều thuốc cầm hơi, trái tim tạm thời được xoa dịu khỏi muôn điều thiếu thốn. Đôi lúc chỉ là mười phút gặp nhau lúc tan làm cho bõ nhớ nhung, cuối tuần tạt qua nấu cho nhau bữa cơm để rồi tuần sau lại bắt đầu một cuộc hành trình mới. Hay anh tan ca khuya, đứng dưới ngõ chờ em trong bộ đồ ngủ, ngó đôi chút cho thêm phần an tâm rồi vòng về để em yên giấc.
 

Vẫn có cách để yêu, dù thời gian quá ít, đầu óc đã khít đi bởi những bộn bề lo toan…
 
Nhưng có người nói với em, đừng dành tâm trí cho những người không có thời gian cho mình vì bản thân nó đã việc rất… mất thời gian! Chẳng có ai quá bận để yêu ai, anh có tin là thế?
Đúng không anh? Có đúng là khi yêu rồi người ta sẽ bất chấp mọi thứ, đến không gian còn sẵn sàng xê dịch vì nhau thì thời gian có gì mà không được? Không phải vì mình bận, chỉ là mình không sẵn lòng xếp họ vào cuộc đời mình thôi!
 
Một, hai phút cho cuộc điện thoại ngăn ngắn nghe thấy giọng nhau. 30 giây để soạn một cái mess gửi đi cho người kia biết rằng mình không bị bỏ mặc. 24 tiếng chỉ mong nhớ nhau mỗi khi thức giấc. Vì bận quá mà, vội vã quá mà, chỉ có thế, nhưng cũng rất khó, đúng không?
 
Tình yêu vĩnh viễn thua hiện thực, em biết, thua rất đắng cay. Chúng ta đã làm gì với tình yêu này, giữa cuộc đời xuôi ngược này, giữa muôn vàn lo toan này? Anh có biết? Chúng ta đã làm gì với người mình từng nghĩ là yêu nhất? Chúng ta đã làm gì với trái tim mình – nơi có bình yên thì những tháng ngày về sau mới mong thanh thản. Chúng ta đã phản bội lời mình tự nói – rằng sẽ không đánh mất nhau!
 
Nhưng bao nỗi vô tâm đã gieo rắc từng ngày, từng phút, từng giây. Những khoảng không yên lặng đến nhói tim, chúng ta bỏ quên nhau trong những ngày mải chạy theo vòng nhiễu nhương của cuộc sống. Chúng ta lãng phí những lúc cạnh nhau – nhưng lại chi li oán thán, dỗi hờn, thất vọng…, tiết kiệm đến cả niềm tin để rồi quay lưng không ai muốn thốt dù chỉ một câu.
 
Chúng ta buông tay để tình yêu tự chèo tự lái. Chúng ta biện minh rằng mình phải sống trước – thì trái tim mới đập hối hả và nghĩ đến ai đó. Chúng ta kiếm cớ vì đã đủ mỏi mệt vì phải sống – nên chẳng đủ sức để nhớ thương.
 
Vậy đến bao giờ, đến bao giờ thì em với anh mới hết bận – để yêu nhau?


Theo Thùy Dung / Trí Thức Trẻ

5 điều phụ nữ đừng mong đợi ở đàn ông

23:34 |
Phụ nữ ngày nay tự tin và hiểu biết hơn trước đây. Họ có thể làm hầu hết mọi điều mình muốn mà không cần sự trợ giúp của nam giới. Xã hội đã thay đổi theo chiều hướng tốt lên và không còn cảnh tất cả phụ nữ phải ở nhà và chỉ làm nội trợ.
Dưới đây là 5 điều một người phụ nữ không nên mong chờ sự trợ giúp từ đàn ông:
Kiếm việc làm
Trước đây, một số phụ nữ hay cầu thân với những người đàn ông có thể giúp họ có được công việc mình muốn. Phụ nữ ngày nay có khả năng cạnh tranh công việc với nam giới. Họ không cần nhờ nam giới giúp. Một người phụ nữ phụ thuộc hoàn toàn vào sự dìu dắt, tài chính của một người đàn ông có thể cần điều trị bằng liệu pháp tâm lý.
Ảnh minh họa:Womanshappiness.com.
Mang tới cảm giác hạnh phúc, hài lòng cho mình
Phụ nữ đừng bao giờ trông chờ đàn ông mang đến cảm giác hài lòng, thỏa mãn cho mình. Bất cứ chuyên gia gia tâm lý nào cũng có thể giải thích cho bạn hiểu rằng tại sao điều này là phi thực tế. Mỗi người tự chịu trách nhiệm cho những hành động và mục tiêu của chính mình. Chờ đợi người khác giúp mình cảm thấy trọn vẹn hay giúp bạn phát triển các tiềm năng là vô lý. Nếu bạn phải dựa vào một người đàn ông khác mới có thể thành công được thì có lẽ bạn cần một chuyên gia tâm lý.
Có nhiều bạn bè
Phụ nữ có thể kết bạn và làm những điều thú vị mà không cần sự trợ giúp của một người đàn ông. Phải thừa nhận rằng, hẹn hò là điều đầy hứng thú nhưng nó không phải là cách duy nhất để vui vẻ, vui sướng. Xây dựng mối giao tiếp xã hội không phải trên cơ sở khác giới là một cách tiếp cận lành mạnh và phụ nữ có thể làm chủ đời sống xã hội của mình.
Nuôi dạy con
Về lý tưởng, mỗi đứa trẻ đều nên được sinh ra trong một gia đình có cả bố và mẹ, hai bậc sinh thành yêu thương lẫn nhau và đại diện cho một sự cân bằng giới hài hòa. Nhưng trong thực tế, điều đó không phải lúc nào cũng xảy ra. Bạo lực có thể xuất hiện trong gia đình. Cái chết cũng có thể đến bất ngờ. Phụ nữ có thể nuôi dạy con cái một mình nếu như họ bị rơi vào tình thế này và theo các chuyên gia trị liệu về hôn nhân - gia đình, nhiều đứa trẻ sẽ vẫn phát triển tốt. Tuy nhiên, nếu nam giới một mình nuôi con thì chưa hẳn đã được như vậy.
Sửa xe cho mình
Có "một nửa" bên cạnh luôn có thể sẵn sàng giúp chiếc xe của bạn lướt êm ru hay sửa chữa hỏng hóc nếu có là một điều tốt. Dù vậy, nhiều phụ nữ có thể tự làm điều này hoặc thuê người sửa chữa, bảo dưỡng.
Nếu phụ nữ lúc nào cũng phải cần tới nam giới để giúp mình giải quyết mọi vấn đề nho nhỏ trong cuộc sống như sửa xe, sửa đồ hỏng... cô ấy cần xem lại mình.

Theo Vnexpress

Người yêu cũ có người yêu mới…

23:35 |
Quá khứ ngày xưa sẽ chỉ giản đơn là hai từ quá khứ. Người cũ – cũ thì vẫn là cũ. Nhưng người cũ có người mới – khi đã hết yêu rồi – chỉ thấy vui cho nhau thôi.
Anh này,
 
Có những chuyện anh chẳng biết được đâu. Sau lúc chia tay, em đã từng đau đến rát ruột rát gan. Đã từng hận anh đến độ cầu mong anh đừng bao giờ, đừng bao giờ được hạnh phúc.
 
Vì anh không có quyền.
 
Anh lấy đâu ra tư cách để được yên ổn bên người khác sau khi đã vứt bỏ em? Sau bao nhiêu cay đắng, bao nhiêu nhẫn tâm; sau bao nhiêu nước mắt em khóc ngất từng đêm; sau bao nhiêu phũ phàng và lạnh nhạt… nếu như anh được sống trong những tháng ngày vui vẻ…
 
Thì em, em không cam lòng!
 
Chẳng phải người ta vẫn nói sau chia tay mới là thời điểm sự ích kỷ trong mỗi người được đẩy lên cao nhất. Em đã từng nghĩ rằng chừng nào em còn nhung nhớ, cô độc vì anh, thì anh không được phép quên em!
 

 
Thế nhưng.
 
Thời gian là một điều gì đó quá cao siêu. Hoặc cái điều một người ra đi là để một người tốt hơn bước vào là đúng.
 
Sau mọi nỗi đau dù cố tình hay vô ý bỏ vào tim, sau những lần day dứt với chính mình và đánh nhau với con tim – lý trí, giờ ngồi nghĩ về nhau em chỉ thấy buồn cười, nghĩa là em đã ổn.
 
Anh đã thôi làm em khóc. Kỷ niệm đã không còn là điều đáng sợ mỗi khi phải đối diện – với chính em.
 
Chúng ta, có thể sẽ không bao giờ quay về xuất phát điểm như trước.
 
Có thể, sẽ không bao giờ vui vẻ mà nhìn nhau được nữa.
 
Có thể, con người đã từng là một phần của cuộc đời mình – giờ chỉ còn biết về nhau qua những lời kể.
 
Nhưng trên tất cả, dù méo hay tròn, còn nhớ về nhau thì hãy cứ cười như em vẫn – đã.
 
Chúng ta bình thản rồi mà.
 
Ai cũng có cho mình một mối tình riêng.
 
Câu chúc hạnh phúc sẽ thực sự sáo rỗng nếu nói vào lúc vừa chia tay, khi thực tâm em còn chưa biết sẽ phải bấu víu vào ai để đi qua nỗi đau cách – xa này, nên em thừa nhận - tất cả chỉ là giả dối. Nhưng cho đến bây giờ, em chẳng còn lý do gì để mong anh đau khổ. Khi trái tim em cũng đã tìm được bến đỗ, bờ vai anh cũng đã có người khác tựa vào.
 
Quá khứ ngày xưa sẽ chỉ giản đơn là hai từ quá khứ.
 
Người cũ – cũ thì vẫn là cũ.
 
Nhưng người cũ có người mới – khi đã hết yêu rồi – chỉ thấy vui cho nhau thôi.
Theo Lạc Hi / Trí Thức Trẻ

Ngày cuối năm, ai còn nhắn nhủ điều gì?

23:23 |
Ngày cuối năm, sẽ thôi nhớ về yêu thương đã ngủ yên một góc nào đó trong trái tim còn lộn xộn để đón lấy những an yên dù ít ỏi nhưng là món quà cuối cùng của một năm cũ dù không trọn vẹn.
Trời cuối đông, gió lùa thốc vào mái phố rồi bất chợt nằm co ro. Những chuyến xe bus vội vã đến vội vã rời mang theo bước chân gấp gáp, bỗng thấy mọi thứ của  ngày cuối năm chòng chành, chới với và xô bồ đến lạ. Ngày cuối năm, vẫn như bao ngày bình thường khác đủ 24 giờ nhưng dường như có chút gì đó dùng dằng, níu kéo và thấy trống trải vô cùng. 
 
Đếm chậm thời gian, lặng nhìn tờ lịch treo tường im lìm một mình, chẳng nỡ xé bỏ đi như mọi ngày vì sợ. Sợ thời gian trôi, sợ cuốn đi những điều cũ, những điều chưa kịp làm và cả vô vàn cảm xúc chưa nói thành lời…Khi chiếc đồng hồ nhích dần từng tích tắc, khoảnh khắc kim giờ và kim phút chạm nhau trên một đường thẳng của ngày cuối cùng ấy đã là một khoảng cách rất xa. Là khoảng cách giữa năm cũ và năm mới, giữa điều đã cũ và điều sắp mới, giữa gần và xa; giữa những điều khó gọi thành tên…
 
Ngày cuối năm, phố chòng chành vụn vỡ những tia nắng đầu ngày còn lảng bảng sương sớm. Phố uống trọn những ánh nhìn, cả những tiếng thở dài thật khẽ khô khốc và cả bàn chân ai vội vã bước. 
 
Ngày cuối năm, nhắn nhủ lòng mình sống chậm lại một chút để gói trọn cảm xúc yên bình khi một vòng tuần hoàn sắp khép lại…
 
Ngày cuối năm, ủ đầy trong lòng bàn tay mùa đông thật ấm, hít căng lồng ngực mùi vị tinh khôi của sáng sớm chòng chành nắng đợi gió bên song. Lắng nghe giọt café rơi tí tách chạm xuống đáy cốc, vỡ tan, như giây phút viên gạch nối giữa năm cũ và năm mới không còn giới hạn.
 
Ngày cuối năm, gói gém lại những điều đã cũ để khép lại một giấc mơ của ngày hôm qua, mỉm cười đặt niềm tin cho lựa chọn ngày sau, sẽ là hạnh phúc theo đến suốt cuộc đời. Khi những yêu thương đã trôi tuột khỏi tay thì cũng nên mạnh dạn vứt bỏ và tìm một yêu thương khác xứng đáng hơn. Thực tâm chẳng ai là quan trọng nhất đối với ai hết, chỉ có bản thân mới thực sự quan trọng với chính mình. Học cách trân quý bản thân mình trong một năm mới sắp gõ cửa, biết đâu, hạnh phúc một lần nữa mỉm cười…
 
Ngày cuối năm, sẽ thôi nhớ về yêu thương đã ngủ yên một góc nào đó trong trái tim còn lộn xộn để đón lấy những an yên dù ít ỏi nhưng là món quà cuối cùng của một năm cũ dù không trọn vẹn.
 
 
Ngày cuối năm, thèm được trở về nơi ấy, một nơi dù có đi hết cuộc đời vẫn khao khát được tìm lại. Đó là nhà. Để được hít lấy vội vàng vị đất sỏi mằn mặn, nồng nồng in hằn những bước chân cha và giọt mồ hôi của mẹ. Để biết rằng thời gian chẳng chờ đợi một ai khi không biết trân trọng. Mái tóc cha đã phủ đầy sương gió, đôi mắt mẹ ủ đầy nỗi lo toan. Dù thương, dù nhớ cũng chỉ nguyện cầu sự bình yên suốt quãng đời còn lại…
 
Ngày cuối năm, có những chuyến tàu mang tên trở về vẫn lặng lẽ chuyển bánh xình xịch đưa nỗi nhớ về nơi xa. Có những niềm hạnh phúc chỉ cần nghĩ đến và cảm nhận cũng thấy an yên vì ngày cuối năm là để nhìn lại mãn nguyện vì những điều sắp qua dù chưa được vẹn toàn.
 
Ngày cuối năm, khép lại một mùa cũ, một năm cũ, hãy để lòng mình trải rộng ra, nhẹ nhàng và mãn nguyện. Có những điều chưa thực sự trọn vẹn, có những yêu thương đã vô tình đánh rơi và cả những dự định còn dang dở. Năm cũ sẽ chẳng kịp cho chúng ta thực hiện hết, vậy sao không nạp đầy năng lượng và say mê để bước vào một vòng tuần hoàn mới…
 
Ngày cuối năm, nhắn nhủ với bản thân rằng có rất nhiều điều đang đợi chờ phía trước…


Theo Trí Thức Trẻ

Giáng sinh đến rồi, trao yêu thương đi thôi!

22:50 |
Có thể là không sớm, nhưng cũng chẳng phải muộn để bạn quan tâm và yêu thương nhiều hơn đâu! Kể cả yêu thương bản thân mình. Giáng sinh đến rồi! Trao yêu thương đi thôi!
Mùa cuối năm luôn là mùa rộn ràng nhất. Đường phố bỗng đông đúc hơn, nhiều màu sắc hơn, vui vẻ và nhộn nhịp hẳn lên. Nơi nơi ngập tràn nhạc giáng sinh, người lớn tất bật, trẻ con thích thú. Trời càng vào cuối năm càng lạnh, mọi người cố gắng truyền cho nhau hơi ấm bằng những quan tâm và sẻ chia. Giáng sinh dần trở thành mùa lễ hội được mong đợi nhất, ấm áp nhất bất kể nó diễn ra vào đúng mùa lạnh giá nhất trong năm.
 
Một năm sắp qua rồi, có gì chúng ta chưa kịp làm không?
 
Bao lâu rồi chúng ta không nói nhớ bố khi vắng nhà, không thơm mẹ một cái  lúc trở về? Gia đình là nơi vững chải nhất trong cuộc đời ta, và có rất nhiều người luôn tiếc nuối sao bản thân không quan tâm đến người thân sớm hơn. Sao ta không rút ngắn buổi tiệc đi một chút, về xem chương trình TV cuối cùng mọi người? Sao ta không thức dậy sớm một chút, giúp mẹ chuẩn bị bữa ăn sáng? Sao ta không mua sắm ít đi một chút, mua cho đứa em món đồ chơi, mua tặng bố chiếc áo sơ mi, mua biếu bà một chiếc khăn ấm? Hạnh phúc đơn giản chỉ là được nhìn thấy những người mình yêu quý mỉm cười mà thôi!
 
 
Bao lâu rồi bạn bè nhận được những món quà chỉ có giá trị vật chất từ chúng ta? Có bao giờ bạn thấy kỳ lạ rằng tại sao càng lớn, mối quan hệ của chúng càng lỏng lẻo và thực tế, chỉ là sòng phẳng giữa cho và nhận? Giáng sinh này chúng ta bỏ qua những món quà vật chất nhé! Tự mày mò làm một tấm thiệp giản đơn, ghi vài câu nhắng nhít. Lục lọi ký ức xem mình còn lời hứa nào mà mình chưa thực hiện không. Nếu bạn vẫn còn muốn giữ những tình bạn thật tâm, chắc chắn là bạn có một danh sách những việc cần làm rồi đấy!
 
Những điều gắn kết con người với nhau không phải giá trị tiền bạc, đó là những điều nhỏ nhặt chứa đầy sự quan tâm và trân trọng.
 
Bao lâu rồi chúng ta đã tự dày vò bản thân bằng những vết thương tinh thần? Ngụp lặn mãi trong những khổ đau thế không mệt sao? Nếu đối với chúng ta có người đã từng là cả thế giới, nhưng trong thế giới của họ lại chẳng có ta, vậy bản thân buồn mãi thế chẳng phải vô nghĩa lắm sao? Ngoài kia yêu thương đang đong đầy cả thế giới rồi, sao cứ mãi làm khổ trái tim mình? Tự thưởng cho mình một bữa ăn ngon, một món đồ ưng ý, nghe một khúc nhạc vui, đến lúc mở cửa trái tim rồi!
 
Có thể là không sớm, nhưng cũng chẳng phải muộn để bạn quan tâm và yêu thương nhiều hơn đâu! Kể cả yêu thương bản thân mình. 
 
Giáng sinh đến rồi! Trao yêu thương đi thôi!


Theo Sỏi / Trí Thức Trẻ

Khi trái tim già cỗi...

00:06 |
Thời gian rồi cũng sẽ qua đi, tiền tài, danh vọng, sự thành đạt rồi cũng sẽ qua đi, bạn cũng sẽ không còn trẻ nữa, nhưng duy chỉ có trái tim bạn, là còn đủ sung sức mà thôi.
ãy nhớ lại xem, lần đầu tiên tim bạn đập loạn nhịp vì một người nào đó, là lúc nào nhỉ?
 
Có thể bạn nhớ, cũng có thể bạn không nhớ, có thể là bạn từ trước đến giờ chỉ yêu một người hay yêu quá nhiều đến mức chẳng phát hiện ra, hoặc cố tình không nhớ về những gì mình đã trải qua, nhưng đối với tôi, đó là một khoảng thời gian đã thuộc về những ngày xưa cũ mất rồi.
 
Khi còn trẻ, ta rất dễ để yêu một người. Từ ánh mắt, từ nụ cười, từ giọng nói hay vô tình chỉ là một lần chạm mặt lướt qua nhau. Nhiều khi bạn chẳng biết rằng đó là thích hay yêu, chỉ cần biết được thấy người ấy mỗi ngày là đủ. Sự háo hức mong chờ hay buồn bã thất vọng, tất cả những ký ức đó khiến tim bạn thao thức, là mật ngọt nuôi sống bạn cho đến bây giờ.
 
Còn khi lớn lên, bạn chợt nhận ra, sao mà quá khó để trái tim có thể mở lòng thêm cho một người nào đó bước vào quá. Tình yêu không đơn thuần chỉ được lấp đầy bởi những lời hoa mỹ, những nụ hôn ngọt ngào, hay một nụ cười tỏa nắng thân thuộc. Bạn bắt đầu để ý đến một điều gọi là “thực tế” nhiều hơn. Người ấy có đẹp trai, xinh gái không, có xứng đáng với bạn không, có năng lực hay không, có giúp ích gì đến công việc của bạn hay không, và hằng hà vân vân những thứ khác nữa. 
 
Tất cả, lại một lần nữa, khiến bạn ngụp lặn đi trong những toan tính suy nghĩ. 
 

Tôi tự hỏi, liệu đó có phải là tình yêu? Tôi không tin vào “một túp lều tranh, hai trái tim vàng” khi tình yêu đang dần trở nên xa xỉ và biến tướng quá nhiều trong thời hiện đại. Nhưng nếu khi tình yêu thật sự hiện hữu trước mặt bạn, thì liệu có nhất thiết phải suy nghĩ nhiều đến như vậy hay không?
 
Khi trái tim trẻ hóa, tình yêu như những đóa lan rạng sáng.
 
Khi trái tim già cỗi, thì tình yêu cũng vội mục nát.
 
Đừng trốn tránh, cũng đừng toan tính quá nhiều trong tình yêu. Hãy tận hưởng cuộc hành trình mà bạn xứng đáng được có. Thời gian rồi cũng sẽ qua đi, tiền tài, danh vọng, sự thành đạt rồi cũng sẽ qua đi, bạn cũng sẽ không còn trẻ nữa, nhưng duy chỉ có trái tim bạn, là còn đủ sung sức mà thôi. Vậy thì hà tất gì, phải níu kéo, phải cố gắng kìm hãm chúng lại, không cho chúng được yêu thêm lần nữa?
 
Đừng nói rằng tình yêu là mãi mãi.
 
Khi chúng ta già, khi ta không còn sống trên cõi đời này nữa, thì tình yêu cũng sẽ vì thế mà tan biến đi. Nhưng có một điều tôi dám chắc khẳng định rằng, khi bạn yêu thật lòng, khi trái tim bạn thực sự đã được lấp đầy khoảng trống bởi một hình bóng nào đó, thì tất cả sẽ ở bên bạn cho đến khi bạn buông tay…


Theo Yến Phượng / Trí Thức Trẻ

Người hứa hay quên, người nghe nhớ mãi...

23:54 |
Bao nhiêu người có trách nhiệm với lời mình hứa trong tình yêu? Có những sự ngọt ngào và thăng hoa mà sau đó, người ta đau đớn và chua chát mỗi lần nghĩ đến. Người hứa hay quên mà người nghe thì nhớ mãi.
Tình cảm lứa đôi như bản tình ca êm dịu, như bức tranh ngập tràn những gam màu sáng tối. Người ta đến bên nhau bằng những lời thật hoa mỹ, không như lúc ra đi dùng ngàn lời gai góc để dẫm đạp lên trái tim nhau. Lúc mới yêu thật vui phải không anh? Bầu trời của đôi ta đong đầy những mộng ước, những ngóng trông. Những lời hứa về thứ thiên trường địa cửu như thứ gia vị đặc biệt nêm vào món canh tình yêu, ngọt ngào, ngây ngất.
 
Lời hứa là điều mà con người chúng ta đắn đo nhiều nhất khi nói ra, ấy vậy mà trong chuyện tình cảm, hứa một chuyện mình không chắc chắn lại dễ dàng như ăn một viên kẹo. Những thứ to lớn vĩ đại trong lời nói ấy cũng hóa nhỏ nhặt lạ thường, như rằng mọi chuyện chúng ta đều có thể thấy trước, có thể biết được. Mọi thứ nghe sao mà đơn giản quá!
 
Anh đã hứa sẽ yêu em mãi, rằng em là người duy nhất anh trao tình cảm đậm sâu. Em không biết mình đã phản ứng như thế nào, chỉ là đến hôm nay em vẫn nhớ rõ niềm hạnh phúc không thể diễn tả thành lời khi ấy.
 
Anh đã bảo sẽ bên cạnh em bất kỳ lúc nào em cần đến anh. Em đã thấy mình thật may mắn sau cái ôm siết và xoa đầu mỗi lần em buồn bã, em đã thấy mình thật bình yên sau mỗi lần anh đưa tay lau vội nước mắt em chực trào, em đã thấy mình thật an toàn sau mỗi lần anh nắm chặt tay em bảo rằng: “Đừng sợ, anh ở đây!”.
 

Anh đã khẳng định rằng nếu lỡ mai này cách xa, anh vẫn sẽ nhìn về phía em, bảo vệ và quan tâm em như anh đã từng. Em đã tin, đã cho là mọi thứ sẽ không quá tàn nhẫn kể cả chúng ta không thể cùng nhau đi đến cuối con đường.
 
Và rồi bão giông ập đến, em kiên cường một mình bước qua tất cả và nhận ra lời hứa đến cuối cùng cũng chỉ đơn thuần là một câu nói, không còn gì khác.
 
Nó chẳng đảm bảo cho một tương lai màu hồng như trong tiểu thuyết. Nó chẳng giữ nổi chân ai một khi người đã muốn ra đi. Nó chẳng quản nổi một trái tim khi đã thay lòng đổi dạ. Lời hứa ấy, chỉ sắc màu tô điểm cho tình yêu thêm phần thi vị. Lời hứa vốn không có quyền năng như mọi người vẫn tưởng.
 
Bao nhiêu người có trách nhiệm với lời mình hứa trong tình yêu?
 
Có những sự ngọt ngào và thăng hoa mà sau đó, người ta đau đớn và chua chát mỗi lần nghĩ đến. Người hứa hay quên mà người nghe thì nhớ mãi.
 
Lời anh hứa ngày xưa, với em giờ đây, cũng chỉ là một lời hứa, không bao giờ thành hiện thực.


Theo Trí Thức Trẻ
Được tạo bởi Blogger.

goc-tam-su